DUYÊN KIẾP
Duyên kiếp hai ta chẳng đến đâu
Nhắc đến làm chi gợi nhớ sầu
Tựa cầu Rạch Miễu nhìn trăng lạnh
Ngắm bến Ba Tri nhỏ giọt châu
Em đã không thương tình bỏ phế
Anh còn kỳ vọng nghĩa dài lâu
Bằng lăng vẫn tím bên đường ấy
Dấu mãi tương tư bạc hết đầu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét