Nỗi niềm xa xứ

Thủy

Thủy

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011

NO EL CHIA LY


NO EL CHIA LY
Viết năm 2008

Bầu trời nay đã sang đông
Noel để lại nỗi mong tháng ngày
Bê lem Chúa đã sinh ra
Người thương con đã chia xa mất rồi
Mình con dạo bước đơn côi
Đến cầu xin Chúa cho con một người
Đêm nay Chúa đã làm người
Lòng con lại thấy bồi hồi nhớ thương
Đường vào lối nhỏ giáo đường
Con đi xem lễ đơn phương một mình
Hàng cây, ghế đá lung linh
Nay vẫn còn đó mà người thương không còn...



Thứ Năm, 27 tháng 10, 2011

NGÕ CỤT TÌNH YÊU


NGÕ CỤT TÌNH YÊU

Ai đã từng qua ngõ cụt tình yêu
Mới hiểu được thế nào là đau khổ
Chưa một lần qua Đèo Ngang nổi gió
Biết sao được yên tĩnh của hoàng hôn
Trong khi còn khờ khạo trong ngõ thôn
Sao cảm được thế nào là hạnh phúc
Ôm cô đơn tâm tư còn tủi nhục
Biết hồn ai thao thức giữa đêm trường

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011

“CHỮ TÀI, CHỮ MỆNH” TRONG TRUYỆN KIỀU

(Tiếp theo)
“CHỮ TÀI, CHỮ MỆNH” TRONG TRUYỆN KIỀU
                                                                                                         (Nguyễn Du)
“Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ tài, chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Trải qua một cuộc bể dâu,
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.”
(Câu 1- câu 4).

Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2011

DẤU LẶNG TÌNH YÊU

DẤU LẶNG TÌNH YÊU

Em bao lần đặt dấu lặng tình yêu?
Sao chẳng dám nhìn
vào đôi mắt ấy
Tự trách mình đã bao lần, vẫn vậy
Nên một lần chuốc lấy sự ngẩn ngơ
****
Em bao lần đọc lại những vần thơ
Anh viết vu vơ để làm em suy nghĩ
Tình ngấm ngầm làm con tim thi vị
Để tình ai ầm ỷ tự bao giờ
****
Nước mắt tương tư lăn giọt tình cờ
Trái tim héo tàn trong câu thơ tình ái
Dấu lặng ơi sao vẫn còn im mãi
Nào ngờ đâu như cánh hạc chiều hôm
****
Một ngày kia cái lạnh của mùa đông
Mặc cho em cánh bằng lăng màu tím
Ngỡ ra rằng dấu lặng xưa em kiếm
Nay vẫn chờ, vẫn đợi một mùa xuân...

Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011

ĐỪNG BUỒN

ĐỪNG BUỒN
                           (Viết cho em...)

Anh không muốn em buồn thêm đâu nhé!
Nhưng lúc nào cần đến một bàn tay
Anh là người xin chia sẻ đắng cay
Để một ngày, em không buồn thêm nữa
Người yêu hỡi đã bao lần thất hứa
Thì làm sao ôm trọn cả bờ vai
Nếu có sai xin em chớ khóc hoài
Để ngày mai con tim hòa chung nhịp
Thì em ơi, nếu có buồn chút ít
Chính anh đây cũng đã nếm cả rồi
Em có khóc thì cũng thế mà thôi
Giờ bên em anh xin có đôi lời
Dẫu biết rằng lòng em đang tan nát
...................


XIN LỖI EM

XIN LỖI EM

Nói đi em dù chỉ một lời thôi
Đừng im lặng và nghĩ anh như thế
Cho anh được nói lên lời xin lỗi
Một lời thôi! cho anh nhẹ cõi lòng
Dẫu biết rằng trong đối mắt em đó
Nén nghẹn ngào, đau khổ ẩn vào trong
Nhưng anh biết tim em là biển cả
Sẽ lượng tình, tha thứ lỗi cho anh.

Thứ Tư, 19 tháng 10, 2011

MỘT VÀI SUY NGHĨ VỀ “CHỮ NGHIỆP” TRONG TRUYỆN KIỀU

MỘT VÀI SUY NGHĨ VỀ “CHỮ NGHIỆP”
TRONG TRUYỆN KIỀU


Các bạn thân mến! Tuy mình đọc truyện Kiều của Nguyễn Du chưa được nhiều, hiểu chưa được bao nhiêu, nhưng mình có một vài suy nghĩ muốn nói về “chữ nghiệp” cũng như “chữ tài chữ mệnh ” trong truyện Kiều.

Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2011

MỘT VÀI SUY NGHĨ VỀ LÒNG VỊ THA

MỘT VÀI SUY NGHĨ VỀ
LÒNG VỊ THA

Các bạn quý mến! Trong cuộc sống luôn có những điều mà ta chẳng bao giờ hài lòng, có những lời khiến ta bị tổn thương, có những cách đối xử khiến ta buồn vô hạn,....Nhưng các bạn phải biết là không nên giữ những điều không vui ấy trong lòng, biết tha thứ vui sống đó là điều chúng ta quan tâm các ban ạ.

Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

MẶC CẢM

 MẶC CẢM

Các bạn thân mến! Trong cuộc sống hôm nay nói chung, thế hệ trẻ chúng ta nói riêng, vấn đề mặc cảm dường như ít ai quan tâm nhắc tới. Chính vì thế, hôm nay tôi muốn mượn lời của một số nhà phân tâm học, cũng như một vài suy nghĩ của bản thân, để nói lên đôi dòng suy tưởng về vấn đề mặc cảm. Vậy, mặc cảm là gì? Nội dung của mặc cảm hệ tại ở đâu? Và đứng trước những mặc cảm chúng ta phải có thái độ, phản ứng như thế nào...? Đó là những vân đề mình muốn cùng các bạn chúng ta cùng tìm hiểu nhé!

Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

GIÁ TRỊ BẢN THÂN

GIÁ TRỊ BẢN THÂN
Có lần tôi về quê hương ăn tết đang lúc sinh hoạt cùng một nhóm sinh viên, bạn bè...thì bổng điện thoại một người bạn rung lên. Bạn tôi rút điện thoại ra trả lời với vẽ ngại ngùng, vì điện thoại của bạn tôi thuộc thế hệ cũ (có thể nói là thời đồ đá chăng, nói theo ngôn ngữ hôm nay là cục gạch).