TIẾT ĐÔNG SANG
Chênh vênh khe suối lạc giữa đồi
Đu đưa mềm mại quyện hồn tôi
Làn mây trắng nõn luồn muôn nẻo
Đám cỏ xanh rờn phủ khắp nơi
Đôi bốn xuân xanh cơn mộng rũ
Ba nhăm có lẽ lối về côi
Mấy mùa thu tới hương tàn tạ
Để tiết đông sang lạnh buốt đời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét