Nỗi niềm xa xứ

Thủy

Thủy

Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

MỚI GẶP

MỚI GẶP

Mới gặp lần đầu bổng mến nhau
Bóng ai cứ mãi vướng theo sau
Con tim dậy sóng lòng trăn trở
Khóe mắt u hoài bóng ngả nâu
Muốn gọi em ơi em chẳng tới
Càng kêu bạn hỡi bạn đi đâu
Tìm mãi góc trời xa tít ấy
Chỉ thấy trăng tàn lặn đã sâu

HOÀI MƠ

HOÀI MƠ

Đâu còn ngày ấy, tuổi còn thơ
Lúc nhỏ cùng nhau một trái bơ
Bắp nướng đem chia trên bếp lửa
Khoai mỳ cùng chấm với tương bơ
Thời gian đưa đẩy người xa nẻo
Số phận xô hoài kẻ sa cơ
Cố muốn quên đi dòng kỷ niệm
Nhưng mà ngày ấy cứ hoài mơ


BÚN RIÊU CUA

BÚN RIÊU CUA
 
Đến mùa ta lại đi soi cua
Hai càng tám cẳng nép đường bừa
Bắt về vật ngửa anh đè xuống
Xé toạc chong ngoe chị đẩy đưa
Lồ lộ lông tơ rờn mấp máy
Mai hồng mép mỏng ngắm say sưa
Chày đâm cối giã nhèo theo nhịp
Lọc bát riêu cua bún chẳng vừa

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

HÀ TĨNH QUÊ MÌNH

HÀ TĨNH QUÊ MÌNH
 
Hà tĩnh quê mình muôn cảnh khó
Người dân vất vã bữa đói no
Lúa cháy đồng khô khi nắng đổ
Sông tràn ruộng ngập lúc mưa to
Tình sâu vẫn thắm hồn quê đó
Nghĩa nặng còn vương mãi câu hò
Dẫu có ngàn lần trăm cách trở
Quê nghèo vẫn sưởi ấm lòng tôi

TẠ TỪ

TẠ TỪ
 
Níu kéo mà thôi phải tạ từ
Đêm buồn lặng lẽ góc trời thu
Mưa tuôn vội vã bao hiu hắt
Gió dập trầm tư thổi mịt mù
Nhớ lại quê xưa vàng lúa trổ
Trông về xóm nhỏ vọng lời ru
Có ai thức với ta đêm nữa
Kẻo lại một mình lặng với thu

Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

NHỚ MẸ

NHỚ MẸ


Chiều thu xa mẹ nhớ đầy vơi
Chiếc lá bên thềm lặng lẽ rơi
Con đã đi xa cùng gió núi
Mẹ còn ở lại với mây trời
Vòng tay ngày ấy nay già cỗi
Ngấn lệ hôm nao biết có vời
Cố níu thời gian thêm chút nữa
Để con về với mẹ yêu ơi.

LŨ VỀ BỐ MẸ ƠI!

LŨ VỀ BỐ MẸ ƠI!

Mưa đã về rồi bố mẹ ơi!
Mau lo thu xếp để đừng trôi
Vườn đang ứa nước chưa vơi kịp
Mắt mới khô tròng lệ tiếp rơi
Cơm hẩm đói meo hòng níu bữa
Ngô khoai ít ỏi gắng qua thời
Thiên tai phá mãi làm sao nổi
Mưa lũ lại về bố mẹ ơi!!!

CHỜ HAO TUỔI

CHỜ HAO TUỔI

Cách trở bao xa cũng hóa gần
Cuộc đời cũng chỉ áng phù vân
Niềm vui khuất bóng đời đơn bạc
Nổi khổ đua chen cứ tới phần
Một bóng chim côi vươn cánh mỏi
Mình con nhạn lẽ lạc vào xuân
Bao thu lá đổ chờ hao tuổi
Mấy bận đông sang sắp tứ tuần

LÚC BUỒN

LÚC BUỒN

Lúc buồn rầu rỉ đến như say
Xua áng mây đen trọn mấy ngày
Chán nản buông theo từng cánh gió
Mơ màng thả giọt với mưa bay
Tình đầu mãi nhớ luôn da diết
Nghĩa cũ chờ nhau cũng khá dày
Níu kéo làm chi cho dạ buốt
Thôi thì trả hết để còn vay.


Thứ Hai, 22 tháng 9, 2014

THĂM PHỐ NÚI 2014

THĂM PHỐ NÚI 2014

Ghé thăm phố núi gió la đà
Dinh thự xưa kia đẹp thiết tha
Vườn hoa nườm nượp đoàn du khách
Thung lũng trải dài ngợp hồn ta
Chuông chùa vang đổ chênh vênh nắng
Đình miếu trầm hương lãng đãng xa
Lắng đọng không gian vàn khắc khoải
Hồ Hương vỗ nhẹ bản tình ca

TIẾT ĐÔNG SANG

TIẾT ĐÔNG SANG


Chênh vênh khe suối lạc giữa đồi
Đu đưa mềm mại quyện hồn tôi
Làn mây trắng nõn luồn muôn nẻo
Đám cỏ xanh rờn phủ khắp nơi
Đôi bốn xuân xanh cơn mộng rũ
Ba nhăm có lẽ lối về côi
Mấy mùa thu tới hương tàn tạ
Để tiết đông sang lạnh buốt đời

Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2014

TIÊN CẢNH

TIÊN CẢNH

Sườn non mềm nại uốn trong mưa
Tạo hóa vẽ ra cảnh lưa thưa
Đầu khe bụi rậm che ngang trán
Cuối suối cây vừa mọc kín mương
Nhìn lên triền dốc sao hùng vĩ
Ngó xuống lưng đồi lạ lùng chưa
Ô hay tiên cảnh như người nhỉ
                        Ai mà nhìn thấy cũng say sưa

HỌA


Sườn non mền mại uốn đường tơ
Tạo hóa vẽ ra cảnh nên thơ
Đầu khe bụi rậm che ngang trán
Cuối suối lưa thưa cỏ phủ mờ
Nhìn lên triền dốc ôi hùng vĩ
Ngó xuống lưng đồi nét thoảng sơ
Ô hay tiên cảnh như người nhỉ
Ai mà trông thấy cũng ngất ngơ


Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

TÌNH ĐẮNG

TÌNH ĐẮNG

Ngày ấy quen nhau cảnh khổ đau
Thế sự không may lỡ nhịp cầu
Bao tháng gian nan, đời lận đận
Mấy bận long đong lệ ứa sầu
Yêu nhau chi rứa ngồi ôm khổ 
Hẹn hò răng lại cách xa nhau
Rồi nhớ, rồi thương, rồi tủi phận
Chữ tình ngày ấy đắng ôi chao!!!

EM ĐÃ ĐI RỒI

EM ĐÃ ĐI RỒI

Bụi rắc mưa bay mấy dặm trường
Cho người nơi ấy lệ buồn buông
Trăng thanh khuất bóng đằng sau núi 
Nguyệt sáng tỏ hình đứng trước gương
Suối cũng mang buồn tuôn thác đổ
Mưa sầu giăng lối ngập ngàn phương
Em đã đi xa ngàn cách trở
Để lại cho anh trọn kiếp buồn!!!!

QUÊ TÔI MÙA MƯA BÃO

QUÊ TÔI MÙA MƯA BÃO

Quê tôi mùa bão lại đến rồi
Lũ tràn trắng xóa lúa đồng trôi
Tôn bay xào xạch chìm trong nước
Ngói liệng lao xao rải khắp trời
Dân làng sơ tán lòng xa xót
Nhà cửa tan hoang dạ rối bời
Quê tôi gánh chịu bao năm tháng
Chưa hết khó khăn khổ tiếp bồi

BÃO VÀO MIỀN BẮC 2014

BÃO VÀO MIỀN BẮC 2014


Vân vũ đảo điên giập tối trời
Quê hương chìm đắm cuộn trùng khơi
Cuồng phong tàn phá người phiêu bạt
Giông tố tan hoang buốt giữa đời
Nhiều kẻ trắng tay, ngàn cảnh khó
Muôn người vất vã vạn trùng khơi
Từng cơn gió giật đau se sắt
Xé nát tâm can mỗi kiếp người

Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

TÌNH NỬA VỜI

TÌNH NỬA VỜI

Thương mảnh tình ta mới nửa vời
Đau lòng đứt đoạn nhớ đầy vơi
Canh tàn thổn thức cùng trăng gió
Đêm vắng chìm say với đất trời
Số kiếp bấp bênh thời ẩm phận
Đời người ngắn ngủi tựa mưa rơi
Bao năm chung đắp tình mây khói
Còn lại mình ta giữa cuộc đời

Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

ĐÊM TRUNG THU

ĐÊM TRUNG THU
(Hứa cùng em)

Đêm nay năm trước hứa cùng em 
Mong đến Trung Thu ta rước đèn 
Nay vắng, người xưa, trăng thiếu sáng 
Không còn bạn cũ trận mưa đen 
Dẫu biết trăng tròn trăng lại khuyết 
Thương em ta nhớ ánh trăng xen
Trung Thu này nữa, năm sau nhớ
Em có đi chung để đốt đèn?

TRUNG THU

TRUNG THU
(Thay lời cho người bạn đang công tác ngoài đảo xa, gửi tới em gái quê nhà một món quà nhân ngày Trung Thu. Chúc em luôn thật vui và hạnh phúc…)

Một bánh trung thu một chiếc đèn
Bánh không ngon lắm cũng tình anh
Gởi từ biển đảo mong em nhận
Trao lại đất liền một mình em
*********
Chiếc bánh bông trăng gói kỹ càng
Dành riêng em đó nhớ nghe cưng
Ăn vào một miếng lòng tưởng nhớ
Ngọt bùi thấm đẫm trọn tình thương 

LỠ YÊU RỒI

LỠ YÊU RỒI

Nhiều lần em bảo thưa cùng ba 
Bao đêm anh tới ghé qua nhà
Ấm a ấm ứ không lên tiếng
Bồi hồi gượng gạo nói không ra
Dẫu biết hé môi là bị chửi 
Thế nào mở miệng cũng bị la
Nhưng lỡ yêu rồi nên nhắm mắt
Thôi thì ráng chịu chớ kêu ca

ƯỚC VỌNG

ƯỚC VỌNG

Bao nhiêu thương nhớ gửi cho ai?
Sáu khắc năm canh bổng thở dài
Lặng lẽ gió lay rờn ngọn cỏ
Âm thầm sương lạnh ướt bờ vai
Tha phương kiếm sống đời đơn bạc
Cầu thực bon chen kiếp lạc loài
Tâm khảm âu lo tràn ước vọng
Mong ngày gặp được mộng trần ai

CHỜ MONG

CHỜ MONG

Một người con gái đứng chờ mong
Thẩn thơ thơ thẩn ngắm đôi vòng
Phía trước chân trời đang trở tím
Đằng sau góc biển sắp nhuốm hồng
Tình sầu em gửi đi muôn hướng
Nghĩa nặng gom về thả biển đông
Kỷ niệm đôi vòng vương vấn mãi
Duyên xưa ước nguyện vẫn chờ mong

CHẲNG LẼ?

CHẲNG LẼ?

Chẳng lẽ tình ta mãi cách rồi
Không còn lưu luyến nữa tình ơi
Người đi tủi phận vương khóe mắt
Kẻ ở thương thân lúc tối trời
Nhớ ở trong nhà khi nắng đổ
Cẩn thận ra đường lúc mưa rơi
Vì đâu ta lại chia hai lối?
Để khổ cho nhau một quãng đời

TỦI PHẬN

TỦI PHẬN

Trời cao đất thấp mấy tầng sâu
Vân vũ đảo điên đổ nhịp sầu
Gió lạnh sương giăng mờ bến cũ
Mưa sa nắng nhạt bạc cây cầu
Bao độ thu sang chờ tủi phận
Mấy mùa hạ đến mắt hoen mầu
Tê tái tâm tư người ở lại
Duyên đầu vẫn mãi nhói thêm đau

Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

ĐÊM TRUNG THU

ĐÊM TRUNG THU
(Hứa cùng em)


Đêm nay năm trước hứa cùng em 
Mong đến Trung Thu ta rước đèn 
Nay vắng, người xưa, trăng thiếu sáng 
Không còn bạn cũ trận mưa đen 
Dẫu biết trăng tròn trăng lại khuyết 
Thương em ta nhớ ánh trăng xen
Trung Thu này nữa, năm sau nhớ
Em có đi chung để đốt đèn? 

Thứ Tư, 3 tháng 9, 2014

VÒNG QUANH ĐÀ LẠT

VÒNG QUANH ĐÀ LẠT


Vòng quanh Đà lạt lắm Chùa thay 
Dốc núi quanh co tuyết phủ đầy 
Vách đá rêu phòng tràn lối  nhỏ 
Sườn non sừng sửng mấy hàng cây 
Chiều buông  gió lạnh  màu da tái 
Tối thả sương manh, mãnh thân gầy 
Chuông đổ tiếng vang hồn tĩnh lại
Biết rằng thế  tục vẫn đang say 

  

TIỄN EM

TIỄN EM


Em bước lên xe trời đổ mưa 
Tiễn em ngày ấy lúc giao mùa 
Con đường sỏi đá bao lần bước 
Lối nhỏ quanh co mấy lượt chừa
Chỉ bấy câu thơ làm sao tả
Bao nhiêu nỗi nhớ họa cho vừa.. 
Mấy mùa đông lạnh xa biền biệt 
Em về có nhớ  đoạn đường xưa  

ƯỚC

ƯỚC


Vẫn ước một ngày duyên sánh đôi
Nắm tay chung bước ở bên người 
Câu hò Nghệ Tĩnh cùng nhau hát 
Điệu ví quê mình thắm sắc môi 
Dẫu có đi xa tình vẫn thắm  
Ở lại quê nhà đượm ý thơ 
Đông qua xuân đến lòng mong mỏi
Tự hỏi bao mùa em nhớ không? 

RƯỢU TÌNH 2

RƯỢU TÌNH 2

Rượu tình vừa uống lại đòi thêm
Quán trọ đèn khuya rọi cuối thềm
Chưa hết một vòng sao mắt lóa
Phải qua đôi lượt mới khà êm
Mấy cô tềnh hênh thi nhau rót
Bao cậu ngửa nghiêng uống đã thèm
Lượt chú, lượt anh, rồi lượt bác
Sang hèn, già trẻ cũng mon men

NỔI LÒNG CÔ QUẠNH

NỔI LÒNG CÔ QUẠNH


Phố núi sương mù bảng lảng bay 
Người xưa ta gặp có còn hay .. 
Leo lên đỉnh núi mờ nhân ảnh
Bước xuống sườn non thoảng bóng ai?
Cất bước  lang thang chân tê tái
Dừng lại cà phê lạnh buốt tay
Nỗi lòng cô quạnh buồn da diết 
Nhớ áo em vàng hoa cúc say 

GÁC TRỌ

GÁC TRỌ


Gác trọ một mình chẳng bóng ai? 
Bao đêm nhung nhớ lệ tuôn dài 
Đèn chong héo hắt soi đêm tối 
Gối chiếc lẽ loi nhuộm tháng ngày 
Lối cũ bao lần sương tuyết phủ
Người xưa còn đó tóc hai lai 
Nhìn cây ta đếm mùa thay lá 
Đã mấy năm rồi mộng ước phai