Nỗi niềm xa xứ

Thủy

Thủy

Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2012

BÀI 11: GIA-CÓP MƠ VẬT LỘN

BÀI 11: GIA-CÓP MƠ VẬT LỘN
(St 31, 23-39)

Đêm kia chẳng quản gió sương,
Một người lạ mặt âm dương chốn nào,
Lý do chẳng hiểu tại sao,
Đến ôm Gia-cóp vật nhào mãi mê,
Hai người ẩu đã gớm ghê,
Kẻ hơn tám lạng người huề nửa cân,
Hai bên thắng bại chưa phân,
Mồ hôi đổ ướt áo quần như mưa,
Gia-cóp sức mạnh chẳng vừa,
“Đứa nào lếu láo, chẳng chừa chẳng thôi!
Uýnh cho một trận lữ hơi,
Mãi gần tới sang ông thời mới hay:
Trời ơi, biết nói sao đây,
Thiên Thần Chúa bảo xuống bày dạy ta:
Kẻ tin vào Chúa bao la,
Mạnh như vũ bảo ai mà thắng ư?”
Một đêm vật lộn mệt nhừ,
Bây giờ rõ việc, biết thưa lời gì?
Lệ nhòa khóc lóc lâm ly…
Thiên Thần biến mất bay đi đường nào.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét