BÀI 11: GIA-CÓP MƠ VẬT LỘN
(St 31, 23-39)
Đêm kia chẳng quản gió sương,
Một người lạ mặt âm dương chốn nào,
Lý do chẳng hiểu tại sao,
Đến ôm Gia-cóp vật nhào mãi mê,
Hai người ẩu đã gớm ghê,
Kẻ hơn tám lạng người huề nửa cân,
Hai bên thắng bại chưa phân,