Tui sinh ra ở miền quê Hà Tĩnh
Xưa làng tui có giếng nác đình làng
Cứ ngày ngày lấy gióng gánh ra mang
Hai đầu quảy nặng chừng đôi ba chỉnh
Dừ nhớ lại hồi tôi còn bé nhỏ
Chỉ biết nhởi, nỏ biết giúp mẹ cha
Có nhiều bựa, trời nắng nóng cháy da
Chum cạn nác mà tui còn ngồi nhởi
Đi mần về, mẹ bật ba, bật bưởi
Ra đình làng, gánh một quảy về ăn
Tui hối hận, lòng bối rối băn khoăn
Sao ngu dại, nỏ biết thương cha mẹ
Khi lớn lên, tui ra đi lặng lẽ
Học xong rồi, lại phải ở nơi xa
Mỗi lần về, mỗi lần thăm mẹ cha
Tui lại ra giếng đình làm vài quảy
Năm tháng trôi đã có nhiều thay đổi
Nước giếng đình giờ nỏ gánh như xưa
Nhà nào cũng có bể chứa nước mưa
Nếu không nựa, đem máy ra bơm về rành khỏe
Nay công tác nơi vùng quê vắng vẻ
Với ngôi làng chắc khoảng ít trăm dân
Sống vất vã với cuộc sống nông dân
Bên giếng nước, giống làng tui hồi đó
Nhìn thấy giếng mần tui ngồi nhớ lại
Tuổi ấu thơ sống mãi với tương lai
Cứ mỗi lần về quê ghé lại thăm
Ra nhìn giếng thoáng nét buồn ngày thơ dại!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét