QUÊ HÀ TĨNH
Tự hào quê mẹ, thuở còn thơ
Bóng xế chiều thu phủ mịt mờ
Đỉnh núi hương vờn ngàn cánh gió
Sườn non mườn mượt uốn đường tơ
Mưa dầm suốt tháng, khe không cạn
Nắng nhạt quanh năm, suối lững lờ
Cảnh vật quê mình xao xuyến lạ
Dù đi mô nựa vẫn nằm mơ!
Bóng xế chiều thu phủ mịt mờ
Đỉnh núi hương vờn ngàn cánh gió
Sườn non mườn mượt uốn đường tơ
Mưa dầm suốt tháng, khe không cạn
Nắng nhạt quanh năm, suối lững lờ
Cảnh vật quê mình xao xuyến lạ
Dù đi mô nựa vẫn nằm mơ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét