Nỗi niềm xa xứ

Thủy

Thủy

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

BẾN SÔNG XƯA

BẾN SÔNG XƯA

Sông nghèn rẽ sóng lượn vòng cung
Cảnh vật nên thơ đẹp một vùng
Đôi giải lô nhô bờ cát mộng
Hai làn sóng vỗ góc trời tung
Bến cảng trông mong người đến rủ
Trăng thanh ngóng đợi kẻ đi cùng
Tức cảnh giận hờn mây nước đổ
Đem sào ra chống ngửa lưng u!

NẾU KHÔNG LẬN ĐẬN

NẾU KHÔNG LẬN ĐẬN

Sắp về gặp lại cảnh vui lây!
Chắc phải ở thêm nốt mấy ngày?
Tại bởi cô em làm lỡ hẹn!
Cũng vì mấy chị khiến mình say
Hèn chi một bữa không liên lạc
Thảo nào hơn bận thấy lâu nay
Quả thật lần này duyên lận đận
Nếu không bỏ phận tại nơi này?

Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2014

MỪNG SINH NHẬT BẠN

MỪNG SINH NHẬT BẠN

Sinh nhật bạn tôi đã đến rồi
Mười một tháng bảy lẻ ngày thôi
Sáng sớm gửi nhanh lời chúc tới
Chiều tối vui vầy tiệc thật vui
Ba bốn sắc xuân duyên mộng thắm
Tuổi đời đôi bốn đóa hoa cười
Hôm nay nhiệm vụ xin hoãn khất
Để dành lúc rỗi trả trả gấp đôi

TỰ SƯỚNG (Vũng tàu 2014)

TỰ SƯỚNG (Vũng tàu 2014)

Bảy chín con dê tóc vẫn xanh
Phong lưu trang nhã tính hiền lành
Vào chùa dâng lễ dân kêu “cụ”
Ra biển dạo chơi nhỏ gọi “anh”
Bổng đâu nhô nhấp hòn non bộ
Tình cờ lồ lộ một vòng quanh
Thấy mê thấy mẫn đời thi vị
Mỹ tửu cập kề ấy cũng ghanh

GẪM SỰ ĐỜI

GẪM SỰ ĐỜI

Ngẫm cái sự đời thấy cũng hay
Lên voi xuống chó trở bàn tay
Ra đương mấy ả mắt lơ láo
Xuống phố mấy anh tưởng đâu oai
Cố khoác lên mình bao lớp vỏ
Nhấc cổ còm thây tạo dáng oai
Bạn hữu, người thân đời đơn bạc
Nhân tình thế thái gẫm mới cay

Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

NGƯỜI TRONG MÔNG

NGƯỜI TRONG MÔNG

Chiều đông se lạnh  gió ngàn rơi
Lòng mang hoài cảm nhớ chơi vơi
Chút tình năm cũ vương sầu muộn
Ước nguyện xưa kia đã úa rồi
Duyên kiếp hôm nay ta tự chọn
Tình nghĩa trăm năm quyết sắt son
Nếu như tìm được người trong mộng
Quyết chí cùng nhau sống trọn đời


THÁNG TÁM QUÊ TÔI 2013

THÁNG TÁM QUÊ TÔI 2013


Buồn chi lắm rứa quê tôi ơi!
Tháng tám mây đen nghịt một trời 
Bảo tố dầm dề mưa trút đổ
Phong ba cuồn cuộn nước trùng khơi
Phố xá, đường làng im vắng tiếng 
Chợ búa, người thưa lặng lẽ lời 
Lũ lượt theo nhau rời bỏ xứ
Câu hò Nghệ Tĩnh vẳng không ngơi

QUÊ HÀ TĨNH

QUÊ HÀ TĨNH


Tự hào quê mẹ, thuở còn thơ
Bóng xế chiều thu phủ mịt mờ
Đỉnh núi hương vờn ngàn cánh gió
Sườn non mườn mượt uốn đường tơ
Mưa dầm suốt tháng, khe không cạn
Nắng nhạt quanh năm, suối lững lờ
Cảnh vật quê mình xao xuyến lạ
Dù đi mô nựa vẫn nằm mơ!

Chủ Nhật, 6 tháng 7, 2014

LỠ NHỊP

LỠ NHỊP

Gặp em ngày ấy dám trèo cao?
Tiếng lòng đứt đoạn nhói thêm đau
Nghiêng tràn nỗi nhớ hồn trong mộng
Bàng bạc niềm thương chốn ba đào
Rạch Miễu trải dài nguồn nước cạn
Ba Tri nhuộm tím mối duyên đầu
Kiếp này đành lỗi câu thề hẹn
Đàn tình lỡ nhịp ắt chùng dây

LÔNG BÔNG

LÔNG BÔNG

Sinh ra trúng phải số lông bông!
Mãi mê say đắm chốn bụi hồng
Chiều về thơ thẩn bàn tay trắng
Tối lại say sưa túi rỗng không
Chén rượu ân tình say lại tỉnh
Tiền tài danh lợi có đâu mong?
Lang thang viễn xứ đi đây đó
Số ta là số sống lông bông!