BÀI 23: MAI-SEN NHÀ ÁI QUỐC DO-THÁI
(Xh2, 11-25)
Mai-sen một sáng bên đồi,
Lòng luôn tư lự phương trời xa xăm,
Ly hương cả mấy trăm năm,
Quê cha đất tổ tưởng thầm mà đau,
Từ Giu-se chết về sau,
Vua quan lớp mới biết đâu công trình,
Giu-se thủ tướng cứu tinh,
Công ơn quên hết, dân tình lẵng lơ...
cảnh tình xuôi ngược bơ vơ,
Đồng bào khổ sở ai giờ biết không?
Sống trong cái kiếp phù dung,
Nay còn mai mất cùm gông tù đày,
Ngày thời khiêng vác đắp xây,
Tối thời cưa xẻ chân tay rã rời,
Đau thương chồng chất lưng trời,
Thương dân, thương nước, thương người đồng hương...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét